TTO – Lớp học đặc biệt ấy có cậu học trò 11 tuổi, anh công nhân 23 tuổi, cụ bà 70 tuổi…
Buổi học đầu tiên, Nhật xung phong lên bảng để đối thoại trực tiếp với thầy nước ngoài là ông Thomas (62 tuổi, người Mỹ) một cách dạn dĩ, không ngần ngại. Thỉnh thoảng Nhật lại quay qua hỏi trụ trì chùa Từ Quang – thầy Thích Minh Trực – nghĩa của một từ mới rồi lại tiếp tục cuộc đối thoại.
“Học lớp này tôi thấy cái được nhất là tập cho mình sự tự tin. Tôi ráng làm công nhân để tích cóp tiền bạc và sẽ làm một chuyến du lịch. Để chuẩn bị tốt cho chuyến đi và mở mang kiến thức, tôi phải học tiếng Anh thật tốt” – Nhật thổ lộ.
Ngồi phía trước vì mắt không còn được sáng như những “bạn cùng lớp” khác, bà Phùng Thị Ngọc Lê thỉnh thoảng phải nhíu mày để cố tập trung vào một cụm từ thầy viết trên bảng. Bà Lê là học viên lớn tuổi nhất lớp, năm nay đã 70 tuổi nhưng khi nghe có lớp tiếng Anh miễn phí, bà cùng ba người bạn trạc tuổi mình đăng ký tham gia học.
“Mình tham gia lớp học này chủ yếu để cho khuây khỏa và đầu óc không bị chậm chạp” – bà Lê nói.
Còn em Ngô Nguyễn Đăng Khoa, 11 tuổi, cho biết: “Em nghĩ đây là cơ hội tốt cho việc học tiếng Anh của mình. Được gặp thầy giáo là người nước ngoài em sung sướng lắm nhưng cũng rất hồi hộp vì không biết nói chuyện gì với thầy” – Khoa nói.
Buổi học đều đặn kéo dài từ 19h30-21h tối thứ ba hằng tuần. Học viên cứ truyền tai nhau đến xin học với đầy đủ thành phần từ công chức, viên chức cho đến học sinh, sinh viên, người lao động nghèo.
Lớp học bé nhỏ vốn chỉ chứa được khoảng 30 người sau nửa năm đã bị quá tải khi có đến 60, 70 học viên theo học. Các dãy bàn ghế kín chỗ thì các thầy kê thêm ghế nhựa phía sau lớp rồi tràn ra ngoài cửa.
Thầy Thomas sau nhiều năm du lịch ở các nước, cuối cùng đã quyết định chọn Việt Nam làm nơi sinh sống của mình. Ngày đầu tiên đến du lịch ở Mỹ Tho, thầy Thomas chọn chùa Từ Quang để ngủ qua đêm. Khi biết nguyện vọng của thầy trụ trì Thích Minh Trực về một lớp tiếng Anh miễn phí, ông Thomas đã đồng ý ngay.
Đến nay, sau gần nửa năm thành lập lớp học tiếng Anh miễn phí, với thầy Thomas, điều ông nhận được lớn nhất chính là sự ham học của học viên.
“Cứ tối thứ ba, thấy các học viên từ trẻ nhỏ đến người già học một cách chăm chú, say mê là tôi rất vui. Đó là niềm an ủi rất lớn cho tôi” – ông Thomas nói.